Phần 4:
Suốt đám tang đều có thợ chụp hình, quay phim, nhưng sau đám tang thì Quang và chú Tinh bảo thợ chụp hình, quay phim đưa toàn bộ ảnh, video clip cho họ, không được cung cấp cho người khác. Tôi biết họ làm vậy là để cố tình che dấu chuyện anh Vũ không về chịu tang Ba.
Về đến Sài Gòn, tôi suy nghĩ nhiều về tình cảnh gia đình mình và cả của tôi lúc này. Trong trăm thứ đang rối tung, tôi cố gắng vạch ra những việc cần làm:
- Các việc cần làm cho Hương Linh của ông được siêu thoát, bố thí, phóng sinh, cầu siêu và lập trai đàng tế cầu siêu cho ông là cần thiết trong vòng 49 ngày.
- Cần có giải pháp cho anh Vũ như thế nào, anh Tâm lo việc Bác sỹ và Phương pháp chữa bệnh cho anh, còn anh Đức lo việc ở địa phương Đăk Lăk, anh Hiệp và anh Lưu Trọng Văn, Lành và chú Thiêm lo việc ở tộc họ Đặng, dượng Hai lo việc ở quê nhà và Má.
- Cần làm việc với các thẩm phán để tạm dừng lại các việc ở tòa án
Cho dù thế nào, chúng tôi cần phải đối diện với thực tại – trong Chánh Niệm, để nhìn nhận được những việc Đúng Đắn, từ đó mà cải sửa và điều chỉnh kịp thời. Nhiệm vụ của tôi là cố gắng hết sức mình để giữ gìn sản nghiệp Trung Nguyên, chữa bệnh cho anh. Trước mắt là làm sao để 49 ngày của ông được yên ổn, sau đó thì tính tiếp.
Hôm đó, 49 ngày của ông, tôi và 2 con gái về. Khi về đến trước cổng nhà thì thấy cửa cổng đóng kín rất kỳ lạ. Tôi xin phép vào bên trong thì lập tức có mấy người ra nói chúng tôi không được phép. Sau đó có hai người chú ra nói chuyện với tôi rằng vì Má không đồng ý cho tôi vào. Tôi đứng đó giải bày và xin được vào cúng cho ông một lát rồi đi cũng được. Nhưng họ vẫn không cho …Đến gần 2 giờ sau họ mới cho tôi ra mộ để thắp hương cho ông.
Thời điểm đó tôi rất đau khổ khi bắt đầu nhận rõ chân tướng sự việc. Tất cả dường như đã đóng lại, như cánh cửa kia. Đóng lại lạnh lùng…